"Vì thế, tôi nói cho ông hay : tội của chị rất nhiều, nhưng
đã được tha, bằng cớ là chị đã yêu mến nhiều. Còn ai được tha ít thì yêu mến
ít."
36 Có người thuộc nhóm Pha-ri-sêu mời Đức Giê-su dùng bữa với
mình. Đức Giê-su đến nhà người Pha-ri-sêu ấy và vào bàn ăn. 37 Bỗng một phụ nữ
vốn là người tội lỗi trong thành, biết được Người đang dùng bữa tại nhà ông
Pha-ri-sêu, liền đem theo một bình bạch ngọc đựng dầu thơm. 38 Chị đứng đằng
sau, sát chân Người mà khóc, lấy nước mắt mà tưới ướt chân Người. Chị lấy tóc
mình mà lau, rồi hôn chân Người và lấy dầu thơm mà đổ lên.
39 Thấy vậy, ông Pha-ri-sêu đã mời Người liền nghĩ bụng rằng
: "Nếu quả thật ông này là ngôn sứ, thì hẳn phải biết người đàn bà đang đụng
vào mình là ai, là thứ người nào : một người tội lỗi !" 40 Đức Giê-su lên
tiếng bảo ông : "Này ông Si-môn, tôi có điều muốn nói với ông !" Ông ấy
thưa : "Dạ, xin Thầy cứ nói." 41 Đức Giê-su nói : "Một chủ nợ
kia có hai con nợ : một người nợ năm trăm quan tiền, một người năm chục. 42 Vì
họ không có gì để trả, nên chủ nợ đã thương tình tha cho cả hai. Vậy trong hai
người đó, ai mến chủ nợ hơn ?" 43 Ông Si-môn đáp : "Tôi thiết tưởng
là người đã được tha nhiều hơn." Đức Giê-su bảo : "Ông xét đúng lắm."
44 Rồi quay lại phía người phụ nữ, Người nói với ông Si-môn
: "Ông thấy người phụ nữ này chứ ? Tôi vào nhà ông : nước lã, ông cũng
không đổ lên chân tôi, còn chị ấy đã lấy nước mắt tưới ướt chân tôi, rồi lấy
tóc mình mà lau. 45 Ông đã chẳng hôn tôi một cái, còn chị ấy từ lúc vào đây, đã
không ngừng hôn chân tôi. 46 Dầu ô-liu, ông cũng không đổ lên đầu tôi, còn chị ấy
thì lấy dầu thơm mà đổ lên chân tôi. 47 Vì thế, tôi nói cho ông hay : tội của
chị rất nhiều, nhưng đã được tha, bằng cớ là chị đã yêu mến nhiều. Còn ai được
tha ít thì yêu mến ít." 48 Rồi Đức Giê-su nói với người phụ nữ : "Tội
của chị đã được tha rồi." 49 Bấy giờ những người đồng bàn liền nghĩ bụng :
"Ông này là ai mà lại tha được tội ?" 50 Nhưng Đức Giê-su nói với người
phụ nữ : "Lòng tin của chị đã cứu chị. Chị hãy đi bình an."
SUY NIỆM
“Lòng tin của chị đã cứu chị”
Cuộc sống hiện đại ngày nay đã mang đến sự tiện nghi rất nhiều
cho con người và cũng đem đến những mặt trái của nó, đặc biệt là bệnh tật. Bệnh
tật ngày nay biến tướng với đủ kiểu từ nhẹ tới nặng. Có những căn bệnh xuất
phát từ sinh lý con người, nhưng cũng có những căn bệnh mà nguyên nhân là do
tâm lý. Chả vậy mà người ta có cái gọi là giả dược đó sao.
Tâm bệnh ngày nay được coi là nguyên nhân dẫn đến các loại bệnh
khác. Biến chứng của nó đi từ những suy nghĩ tiêu cực và áp lực cuộc sống. Bệnh
viện xây dựng ngày càng nhiều, nhiều hơn công viên. Nhà xác ngày càng đông, nhà
hộ sinh ngày càng kém và ẩn chứa những mầm mống tội lỗi. Tất cả đều là do cuộc
sống của con người đang dần thiếu đi lòng tin và đời sống tình cảm. Người ta lo
đối phó với áp lực cuộc sống còn không hết, lo chi đến việc thỏa mãn nhu cầu cuộc
sống nói chung và tâm linh nói riêng. Nhưng ít ai biết rằng khi họ tìm đến những
điều linh thiêng, tìm tới Chúa, thì họ lại được chữa lành nhiều hơn cả. Thứ thuốc
mà Thiên Chúa ban để chữa lành cho họ chính là tình yêu. Thứ thuốc ấy con người
vẫn hằng ngày có thể trao cho nhau. Thế nhưng vì một lý do nào đó, nó đã không
được phân phát đến tay của bệnh nhân và những người cần đến nó.
CẦU NGUYỆN
Xin cho mọi người biết giành thời gian trong một ngày cho những
khoảng lặng, cho riêng mình và cho Giêsu, để gặp gỡ và thưa chuyện với Ngài và
để Ngài chữa lành cho họ. AMEN