Monday, July 14, 2014

Chúa Nhật 15 Thường Niên

“Vì anh em được ơn hiểu biết các mầu nhiệm Nước Trời, còn họ thì không”

Hôm ấy, Đức Giê-su từ trong nhà đi ra ngồi ở ven Biển Hồ. Dân chúng tụ họp bên Người rất đông, nên Người phải xuống thuyền mà ngồi, còn tất cả dân chúng thì đứng trên bờ. Người dùng dụ ngôn mà nói với họ nhiều điều.

Người nói : "Người gieo giống đi ra gieo giống. Trong khi người ấy gieo, thì có những hạt rơi xuống vệ đường, chim chóc đến ăn mất.  Có những hạt rơi trên nơi sỏi đá, chỗ đất không có nhiều ; nó mọc ngay, vì đất không sâu ;  nhưng khi nắng lên, nó liền bị cháy, và vì thiếu rễ nên bị chết khô.  Có những hạt rơi vào bụi gai, gai mọc lên làm nó chết nghẹt.  Có những hạt lại rơi nhằm đất tốt, nên sinh hoa kết quả : hạt được gấp trăm, hạt được sáu chục, hạt được ba chục.  Ai có tai thì nghe."

Các môn đệ đến gần hỏi Đức Giê-su rằng : "Sao Thầy lại dùng dụ ngôn mà nói với họ?"  Người đáp : "Bởi vì anh em thì được ơn hiểu biết các mầu nhiệm Nước Trời, còn họ thì không.  Ai đã có thì được cho thêm, và sẽ có dư thừa ; còn ai không có, thì ngay cái đang có, cũng sẽ bị lấy mất.  Bởi thế, nếu Thầy dùng dụ ngôn mà nói với họ, là vì họ nhìn mà không nhìn, nghe mà không nghe không hiểu. Thế là đối với họ đã ứng nghiệm lời sấm của ngôn sứ I-sai-a, rằng :  Các ngươi có lắng tai nghe cũng chẳng hiểu, có trố mắt nhìn cũng chẳng thấy ; vì lòng dân này đã ra chai đá : chúng đã bịt tai nhắm mắt, kẻo mắt chúng thấy, tai chúng nghe, và lòng hiểu được mà hoán cải, và rồi Ta sẽ chữa chúng cho lành.

"Còn anh em, mắt anh em thật có phúc vì được thấy, tai anh em thật có phúc, vì được nghe.  Quả thế, Thầy bảo thật anh em, nhiều ngôn sứ và nhiều người công chính đã mong mỏi thấy điều anh em đang thấy, mà không được thấy, nghe điều anh em đang nghe, mà không được nghe.

"Vậy anh em hãy nghe dụ ngôn người gieo giống.  Hễ ai nghe lời rao giảng Nước Trời mà không hiểu, thì quỷ dữ đến cướp đi điều đã gieo trong lòng người ấy : đó là kẻ đã được gieo bên vệ đường.  Còn kẻ được gieo trên nơi sỏi đá, đó là kẻ nghe Lời và liền vui vẻ đón nhận.  Nhưng nó không đâm rễ mà là kẻ nhất thời : khi gặp gian nan hay bị ngược đãi vì Lời, nó vấp ngã ngay.  Còn kẻ được gieo vào bụi gai, đó là kẻ nghe Lời, nhưng nỗi lo lắng sự đời, và bả vinh hoa phú quý bóp nghẹt, khiến Lời không sinh hoa kết quả gì.  Còn kẻ được gieo trên đất tốt, đó là kẻ nghe Lời và hiểu, thì tất nhiên sinh hoa kết quả và làm ra, kẻ được gấp trăm, kẻ được sáu chục, kẻ được ba chục."
SUY NIỆM
Cùng suy niệm về việc Chúa Giêsu dùng dụ ngôn để nói chuyện với con người.
Chắc cũng là điều dễ hiểu khi trò nói thầy hiểu mà thầy nói trò lại không hiểu. Đó là sự khác biệt về lượng kiến thức giữa người thầy và người học trò. Người thầy thì học sâu hiểu rộng, vốn kiến thức uyên thầm, nên thầy thường dùng những thuật ngữ mang tính chất cao siêu hơn và ở cấp bậc cao hơn. Người học trò thì học nông hiểu cạn, nên thường dùng những ngôn từ đơn giản và ở cấp bậc thấp hơn. Do vậy, khi nói chuyện với nhau, đôi khi thầy hiểu trò rất rõ nhưng trò lại không thể hiểu người thầy của mình.
Giữa thầy và trò cũng chỉ là mối quan hệ con người với con ngườil, vậy mà chúng ta đã có những khoảng cách nhất định về mặt trình độ mà đôi khi nằm ngoài khả năng của chúng ta để gần lại nhau. Ta thử xét đến mối quan hệ giữa con người và Thiên Chúa, giữa một tạo vật và một Đấng Tối Cao. Rõ ràng có một sự chênh lệch không hề đơn giản, có một khoảng cách không hề ngắn giữa hai đối trọng này. Ấy thế mà khi Thiên Chúa xuống thế làm người, hiện thân trong chính thân xác yếu hèn là Giêsu Nazareth, cái khoảng cách ấy đã được rút ngắn lại rất nhiều. Vậy mà những lời Giêsu năm xưa nói vẫn còn nằm ngoài trì hiểu của con người. Thế nên, Ngài buộc phải dùng những lời đơn giản hơn, gần gũi hơn mà cụ thể đó chính là dụ ngôn. Tin Mừng ngày hôm nay thuật lại việc Chúa Giêsu sử dụng dụ ngôn để rao giảng nước trời. Thiên Chúa luôn dùng mọi cách hữu hiệu nhất để đối thoại và giao lưu với con người.
CẦU NGUYỆN
Lạy Chúa, ý thức được thân phận yếu hèn của con với Chúa, con xin được mang tâm tình hèn mọn mà trò chuyện với Ngài. Xin cho con có được lòng khiêm nhường và khiêm tốn để biết mình là cát bụi so với Thiên Chúa toàn năng, đồng thời ý thức giá trị con người là ngang nhau, né tránh thói ích kỷ và kiêu ngạo.

No comments:

Post a Comment