Thứ 5 tuần 14 mùa Thường Niên
“Vào nhà
nào, anh em hãy chào chúc bình an cho nhà ấy “ Mt 10,12
7 Dọc đường hãy rao giảng rằng : Nước
Trời đã đến gần. 8 Anh em hãy chữa lành người đau yếu, làm cho kẻ chết sống lại,
cho người phong hủi được sạch bệnh, và khử trừ ma quỷ. Anh em đã được cho
không, thì cũng phải cho không như vậy. 9 Đừng kiếm vàng bạc hay tiền giắt
lưng. 10 Đi đường, đừng mang bao bị, đừng mặc hai áo, đừng đi dép hay cầm gậy.
Vì thợ thì đáng được nuôi ăn.
11 "Khi anh em vào bất cứ thành
nào hay làng nào, thì hãy dò hỏi xem ở đó ai là người xứng đáng, và hãy ở lại
đó cho đến lúc ra đi. 12 Vào nhà nào, anh em hãy chào chúc bình an cho nhà ấy.
13 Nếu nhà ấy xứng đáng, thì -bình an của anh em sẽ đến với họ ; còn nếu nhà ấy
không xứng đáng, thì bình an của anh em sẽ trở về với anh em. 14 Nếu người ta
không đón tiếp và nghe lời anh em, thì khi ra khỏi nhà hay thành ấy, anh em hãy
giũ bụi chân lại. 15 Thầy bảo thật anh em, trong Ngày phán xét, đất Xơ-đôm và
Gô-mô-ra còn được xử khoan hồng hơn thành đó.
SUY NIỆM
“Thợ thì đáng được nuôi ăn”
Khi tham gia
khóa Mục Vụ Truyền Thông Tổng Quan này, tôi đã rất lo lắng về nhiều
thứ : chỗ mình đến có chỗ ăn ngủ thuận tiện hay không? Có wifi để
kết nối internet hay không? Thời gian học và làm việc có áp lực
không, có bạn bè không?
Khi suy
nghĩ những điều đó, tôi đã chuẩn bị và mang theo bên mình rất nhiều
thứ. Nào là quần áo, giày dép, balô, túi xách, đồ dùng cá nhân…
rất lỉnh kỉnh với hy vọng sẽ không phải rơi vào những trường hợp
khó xử hoặc thiếu thốn những phương tiện vật chất mà hằng ngày khi
ở nhà tôi vẫn thường hưởng dùng.
Thế nhưng,
khi đặt chân đến Tòa Giám Mục Xuân Lộc để tham gia khóa học, tôi được
đón tiếp một cách rất nồng hậu và chu đáo. Mặt khác, điều kiện cơ
sở vật chất ở nơi đây rất đầy đủ nếu không muốn nói là còn dư giả
hơn những gì tôi có ở nhà mình. Tất cả những phương tiện mà tôi cần
thì đều được cung cấp một cách đầy đủ. Thời gian học lại rất thoải
mái và thuận tiện, đảm bảo sức khỏe cho tôi và các khóa sinh khác.
Tôi thực
sự bất ngờ về điều kiện cơ sở vật chất tại nơi này, một nơi mà có
thể gọi là thiên đường và cũng là mái trường mơ ước của biết bao
dự tu trên cả giáo phận. Được “sống thử” trong môi trường của các
chủng sinh, tôi mới cảm nhận được cái hạnh phúc nước trời.
Quả thật, “thợ
thì đáng được trả công”. Thiên Chúa của chúng ta đã, đang và sẽ trả
công bội hậu cho tất cả những người thợ của Ngài. Ngài không để một
ai phải chịu thiệt thòi khi làm “nhân viên” cho công ty tình thương của
Ngài. Ngài đưa ra một chế độ hậu đãi rất tốt đối với nhân viên, đảm
bảo một cuộc sống rất sung túc và đầy đủ. Ngài có một chiến lược
hậu đãi nhân viên rất thuyết phục và hoành tráng : không cần phải
mang theo gì khi đi làm việc.
Nếu Ngài
là sếp mà còn đối xử với nhân viên một cách thiện tình như thế,
thì nếu với cương vị là một người Cha, ta thử nghĩ xem Ngài sẽ còn
tuyệt vời như thế nào đối với những người con của Ngài?
Xin Chúa
cho con biết tin tưởng, phó thác và vững tin khi làm việc cho Chúa.
Xin cho tâm hồn nhỏ bé và những suy nghĩ hèn mọn trong con được bổ
sức bằng những lời ngọt ngào của Chúa khi Ngài ở bên con mỗi khi con
làm việc tông đồ. AMEN
No comments:
Post a Comment